Uncategorized

Quan hệ thế thân (Chương 10) – Thích Một Người

—Nhà dịch An Gia Trang – angiatrang.info – fanpage @thoidaidammy—

Đến khi Hứa Thừa Yến tỉnh lại đã là giữa trưa hôm sau. Bên người trống rỗng không có một ai, Hạ Dương đã đến công ty. Hứa Thừa Yến đứng dậy, trong nháy mắt thấy đầu có chút nặng nề.

Có lẽ là tối qua lúc ở trên du thuyền đã bị trúng gió cảm lạnh. Cậu đành phải xuống giường, từ trong ngăn kéo lấy ra thuốc cảm. Uống thuốc xong lại tiếp tục nằm trên giường nghỉ ngơi. Vì cảm mạo mà thân thể có chút khó chịu.

Hứa Thừa Yến nhắm mắt lại nằm trong chăn, ngủ thẳng đến chạng vạng tối mới tỉnh lại. Không biết vì cái gì, rõ ràng đã uống thuốc nhưng khi ngủ dậy lại càng choáng váng đầu hơn. Nhưng cậu vẫn mạnh mẽ lấy lại tinh thần đi rửa mặt. Buổi tối còn có tiết, Hứa Thừa Yến đổi quần áo chỉnh tề, tìm vài món ở phòng bếp ăn tạm, sau đó liền ra khỏi nhà.

Bên ngoài gió rất lớn, Hứa Thừa Yến đi trên đường vốn lúc nãy còn có chút choáng váng, hiện tại bị một cơn gió thổi tới liền trở nên tươi tỉnh hơn.

Lớp học dương cầm sẽ bắt đầu lúc 7h30 phút tối, trước nửa tiếng vào học, cậu đến phòng trực ban uống một chén nước ấm, ngồi ở văn phòng nghỉ ngơi. Lát sau có người khác vào văn phòng.

Người vào là một giáo viên nam hơn 30 tuổi, nhìn thấy Hứa Thừa Yến liền nói: “Tiểu Hứa đến sớm vậy!”

“Thầy Lý.” Hứa Thừa Yến lên tiếng chào hỏi lại.

Thầy Lý đi vào chỗ ngồi ở sau Hứa Thừa Yến, mở ra cửa sổ đón gió bên cạnh, lại nhìn thoáng qua không gian bên ngoài, nhịn không được nói: “Có vẻ như trời sẽ mưa a…”

“Rõ ràng ngày hôm qua còn nắng gắt, hôm nay liền lạnh như thế.” Thầy Lý thở dài một tiếng, tùy ý hướng ngoài cửa sổ nhìn một vòng. Đột nhiên chú ý tới một chỗ, nở nụ cười, “Có người ở dưới tỏ tình.”

Hứa Thừa Yến nghe xong cũng có chút tò mò đi đến bên cửa sổ, liền nhìn thấy cách đó không xa ở một quảng trường nhỏ, một đám người trẻ tuổi đang vây quanh thập phần náo nhiệt.

Mà ở giữa đám cười là một nam sinh đang cầm bó hoa hồng lớn. Người chung quanh còn không ngừng ồn ào: “Yêu nhau đi! Yêu nhau đi!”

Thầy Lý cười cười, nhịn không được cảm thán: “Tuổi trẻ thật tốt a.”

Hứa Thừa Yến nhìn những thiếu niên mười bảy mười tám tuổi ở quảng trường đang vui vẻ, trên mặt bất giác lộ vẻ nhu hòa, “Đúng vậy!”

Tuổi trẻ thật tốt.

“Tiểu Hứa còn trẻ a.” Thầy Lý vỗ vô vai cậu, “Không giống ta, đã hơn ba mươi tuổi rồi.”

Hứa Thừa Yến cười cười, không nói gì.

Kỳ thật cậu cũng đã không còn trẻ tuổi nữa. Nhất là hiện tại, cậu không có biện pháp nào trở lại được cảm giác của tuổi mười tám.

Tuổi mười tám, thất rất tốt.

Dám yêu dám hận, dám liều lĩnh.

Còn trẻ thật thích, đơn thuần lại mãnh liệt.

Nếu đã để ý người nào sẽ không chịu buông tay, tình nguyện lao vào đến đầu rơi máu chảy.

Cậu chính là ở tuổi mười tám gặp được Hạ Dương.

Sau đó một đường hướng tới người nọ…

Rốt cuộc không thể nào thoát được.

—Nhà dịch An Gia Trang – angiatrang.info – fanpage @thoidaidammy—

Khi tiết học chấm dứt đã là chín giờ rưỡi tối. Hứa Thừa Yến thu thập phổ cầm, lúc xuống lầu lại gặp thầy Lý. Thầy ấy từ trong văn phòng đi ra, hướng cậu vẫy vẫy tay, “Tiếu Hứa có muốn cùng đi ăn khuya không?”

Hứa Thừa Yến đầu còn choáng váng liền trả lời: “Có chút không khỏe nên em về trước.”

Thầy Lý nhìn thoáng qua phát hiện sắc mặt cậu có chút tái nhợt liền nói: “Vậy cậu nghỉ ngơi cho tốt.”

Hứa Thừa Yến cười gật gật đầu xuống lầu rời đi.

Mà khi cậu vừa về đến căn hộ, di động lại đột nhiên truyền đến tiếng âm báo tin nhắn. Hứa Thừa Yến vừa cầm lên liền phát hiện là tin nhắn của Hạ Dương. Cậu mở tin nhắn, Hạ Dương gửi đến một cái định vị, là ở quán bar. Trừ bỏ cái định vị cũng không còn nội dung gì khác.

Hứa Thừa Yến lấy chìa khóa xe, đành phải đi ra ngoài một chuyến.

Khi vào quán bar, cậu ngửi được mùi rượu bên trong, dạ dà lại có chút khó chịu.

Bên trong mở hệ thống lò sởi, có điều vẫn oi bức, hơn nữa mấy ngọn đèn lúc ẩn lúc hiện, Hứa Thừa Yến nhất thời càng khó chịu, đầu lại thêm choáng váng. Cậu ấn ấn mi tâm, xuyên qua đám người đi lên lầu hai tìm được phòng.

Lúc đẩy cửa bước vào, liền nhìn thấy nam nhân nọ đang ngồi trên ghế. Trên bàn có mấy chai rượu đã uống hết, Hạ Dương lười nhác tựa trên sô pha, híp mắt, giống như say rượu.

Mà ở trên ghế ngoài hắn còn có ba người khác.

Trì Dật đã nhìn đến Hứa Thừa Yến, cười tủm tỉm nói: “Yến Yến không đến uống rượu sao?”

“Tôi lái xe tới, không uống được.” Hứa Thừa Yến lễ phép trả lời.

“Không uống rượu đúng là mất hứng a!” Trì Dật cười như không cười nhìn cậu.

Hứa Thừa Yến không quan tâm, đi đến bên cạnh Hạ Dương, nhẹ giọng hỏi: “Anh, đi về thôi?”

Hạ Dương nhìn lại đám bằng hữu, đặt lại ly rượu trên bàn, hướng những người khác nói: “Tôi đi trước.”

“Hạ thiếu đi thông thả, lần sau lại gặp nha.” Trì Dật cười tủm tỉm, “Đến lúc đó tôi gọi cả Tu Trúc đến, mọi người cùng nhau tụ họp.”

“Đúng đó, có thể gọi Tu Trúc cùng ra uống rượu.”

“Tu Trúc đã vài năm rồi không trở lại, đến lúc đó dẫn cậu ấy cùng chơi.”

Hạ Dương nghe được lời của mấy người, nhíu nhíu mày nói: “Thân thể em ấy không được tốt, dừng dẫn em ấy đi uống rượu.”

“Cùng đừng dẫn đến mấy chỗ loạn thất bát tao.” Hạ Dương chậm rãi nói.

“Đúng đúng đúng! Đều nghe theo Hạ thiếu!”

Hứa Thừa Yến một bên nghe xong khẽ rũ mắt. Thì ra anh ấy cũng biết quan tâm người khác.

Cậu cúi đầu, trên mặt không có thay đổi gì, xoay người rời khỏi phòng.

Xe đậu sẵn bên ngoài, Hứa Thừa Yến ngồi trên xe, trầm mặc không nói.

Hạ Dương từ trong quán bar đi ra, sau khi lên xe cũng không nói chuyện, tựa lưng vào ghế, từ từ nhắm mắt nghỉ ngơi.

Thẳng đến khi họ trở lại căn hộ, Hạ Dương lúc này mới lên tiếng hỏi: “Có còn hoành thánh không?”

Hứa Thừa Yến có chút mệt, nhưng vẫn là đi về hướng nhà ăn, trả lời: “Hẳn là còn.”

Cậu đi đến tủ lạnh nhìn nhìn, lấy ra một túi hoành thánh, đi vào bếp.

Sau khi nấu xong hoành thánh, Hứa Thừa Yến hướng ra phòng khách gọi: “Hạ Dương.”

Người kia đứng dậy đi vào nhà ăn.

Đầu Thừa Yến còn có chút choáng váng, liền đi về phòng ngủ nghỉ ngơi trước. Mà trong lúc cậu đi ngang qua người nam nhân, đột nhiên ngửi được trên người kia tỏa ra một mùi hương nước hoa. Hứa Thừa Yến thu hồi tầm mắt, làm như cái gì cũng không phát hiện ra, cũng không thèm hỏi đến.

Cũng chỉ là thấy càng mệt hơn.

Trở lại phòng ngủ, cậu tắm rửa sạch sẽ, uống thuốc xong liền nằm trên giường, nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Cậu ngủ thật trầm, còn mơ một một giấc mơ. Trong mơ thấy mình trở lại năm mười tám tuổi, trong mơ còn có nam nhân kia.

“Hạ tiên sinh!” Hứa Thừa Yến mười tám tuổi cố lấy hết dũng khí, tay ôm chặt lấy người trước mặt, lại rất nhanh buông ra, “Em thích anh!”

Tuổi trẻ chính là yêu sâu đậm như vậy.

Không để ý đường lui, cũng không sợ bị tổn thương.

Mười tám tuổi, thật tốt a!

—Nhà dịch An Gia Trang – angiatrang.info – fanpage @thoidaidammy—

Editor: 18 tuổi dại khờ cứ nghĩ mình tìm được tình yêu đích thực, hóa ra suốt mấy năm trời chỉ toàn sống trong mộng mị, ghẻ lạnh!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *