Review Đam Mỹ

Gã Độc Thân Vàng Mười Chương 112 – 115 – Chương H hay

Gã Độc Thân Vàng Mười 10 chương h siêu hấp dẫn

Chu Cương ngồi xuống cạnh giường nhìn Ngải Đông Đông trùm chăn kín mít, gã thở dài: “Sao phải thế hả con, trước mặt thì cứng đầu cứng cổ rồi nằm khóc một mình.”

Thình lình Ngải Đông Đông chồm dậy, vật Chu Cương xuống rồi nhảy lên cưỡi trên mình gã, nó nhìn gã bằng hai con mắt đỏ hoe.

“Hôm nay ba có sợ con bỏ về theo mẹ con không?”

Chu Cương lắc đầu, Ngải Đông Đông liền bóp cổ gã: “Ba vô lương tâm thế à?!”

Chu Cương bật cười cầm lấy cổ tay nó, Ngải Đông Đông lại bảo: “Ba thấy con đã hết lòng với ba chưa, mẹ ruột con cũng không cần.”

Chu Cương ngóc đầu lên hôn lên môi nó, Ngải Đông Đông lập tức vòng tay ôm cổ gã để hôn lại. Nó hôn loạn xạ từ miệng đến cổ rồi giật phanh cả áo gã ra để hôn ngực gã.

Chu Cương bật cười: “Ăn cơm đi đã, không ăn mà còn sức làm trò này hả?”

“Ba có thích con không?”

“Thích.”

“Con không hỏi cái thích ấy, con hỏi cái khác. Ba có yêu con không?”

Chu Cương không đáp, chỉ tủm tỉm cười nhìn nó. Ngải Đông Đông nổi giận, nó cắm đầu cắn ngực Chu Cương, Chu Cương giữ đầu nó nó lại tụt xuống, giằng quần gã ra rồi gục đầu vào mân mê hôn hít. Chu Cương bắt đầu thấy nóng ran cả người, gã nhỏm dậy định lôi Ngải Đông Đông lên nhưng mở mắt ra đã thấy Ngải Đông Đông đang say sưa mút từng túm lông đen quăn tít.

Một luồng nhiệt nóng xộc thẳng lên lục phủ ngũ tạng Chu Cương, Ngải Đông Đông đã liếm ướt sũng cả vùng lông bụng gã, từ góc độ gã nhìn lúc này hai cánh môi hồng hồng của nó cứ ẩn hiện khép mở giữa rừng lông rậm rì. Lý trí lẫn lương tri mấy chục năm vững vàng của Chu Cương trong phút chốc sụp đổ, gã mụ mị, bỏng cháy, sục sôi.

Trong khoảnh khắc máu toàn thân như đổ dồn xuống cái vật khổng lồ giữa háng gã, nó bật ra, gân xanh trồi lên vằn vện, cái đầu rùa vĩ đại cà cà trên má Ngải Đông Đông.

“Con… mày… dậy đi…” Chu Cương luống cuống, nhất thời gã lắp bắp không nên câu. Môi Ngải Đông Đông thình lình miết qua cái đầu rùa nhẵn thín, cảm giác trơn tuột mềm như nhung làm Chu Cương giật bắn mình.

Ngải Đông Đông vồ lấy thứ ấy không cho nó vật nghiêng ngả nữa, nó chậm rãi rê rê ngón tay rồi khẽ gảy cái lỗ nhỏ chính giữa.

Chu Cương hổn hển thở dốc, ngực gã phập phồng mãnh liệt, một tay gã nắm tóc Ngải Đông Đông không giống như muốn kéo nó lên mà thực sự là định dúi nó xuống, Ngải Đông Đông thè lưỡi liếm liếm cái lỗ nhỏ rồi đánh lưỡi cuộn một vòng.

Chu Cương bật rên lên, gã ghì đầu Ngải Đông Đông muốn nó ngậm sâu hơn nữa, cứ mơn trớn bên ngoài thế này làm gã bứt rứt muốn chết nhưng quy đầu của gã lớn quá Ngải Đông Đông ngậm không nổi. Nó cố há mồm rộng hơn mới nuốt được hơn phân nửa, đến đó thì má nó đã phồng một đống, trong miệng nó ngợp hương vị mặn mặn ngai ngái.

Ngải Đông Đông hành động táo bạo là thế nhưng mặt nó lúc này đã đỏ lựng như máu, quai hàm nó bạnh ra, nó cảm giác được những mạch máu trên cái vật cương cứng đó đang rần rật trong vòm họng nó.

Rốt cuộc Chu Cương không thể nhịn được nữa, gã túm tóc Ngải Đông Đông lôi nó ra khỏi dương vật mình: “Ngải Đông Đông, mày đừng có điên…”

Ngờ đâu vừa tụt khỏi miệng Ngải Đông Đông cái vật khổng lồ ấy lại nảy lên đập bốp vào má nó, nhìn cảnh ấy Chu Cương lại run bắn cả người như bị điện giật, mắt gã đỏ ké, đầu gã như mụ đi. Lần đầu tiên tay chơi lõi đời như gã cảm thấy mình hoàn toàn dưới cơ kẻ khác, Ngải Đông Đông còn mải há miệng chồm lên định vồ lại cái đầu rùa vênh váo kia nhưng Chu Cương đã kịp chặn nó lại. Chẳng biết vô tình hay cố ý ngón tay gã thọc vào miệng nó, gã thẫn thờ khuấy khuấy, Ngải Đông Đông ậm ừ rên rỉ rồi bắt đầu chúm môi mút mát ngón tay đang cựa quậy trong miệng nó, tay nó thì mò xuống mân mê túi tinh hoàn nặng trịch của Chu Cương. Nó chỉ mới chạm khẽ đã thấy cây hàng khủng bố bên trên nảy lên rạo rực.

Lần này thì Chu Cương sụp đổ thật sự, ngón tay gã hăng say vờn nghịch trong miệng Ngải Đông Đông, cặp lấy đầu lưỡi nó mà xoa nắn. Tay kia gã cầm bàn tay Ngải Đông Đông ấp lên thằng em mình, cả hai tay Ngải Đông Đông mới tạm gọi là ôm trọn, ba bàn tay bắt đầu hối hả sục lên xuống, Ngải Đông Đông hoàn toàn không có kinh nghiệm, nó làm chỉ cốt nhanh nhanh tới đỉnh làm máu trong người Chu Cương sôi lên sùng sục, cổ gã cũng nổi vằn gân xanh, mặt gã đỏ như gấc. Được một lúc thì gã rướn căng thắt lưng, bụng gã thắt lại, tinh phun tung tóe lên mặt Ngải Đông Đông.

Chu Cương chồm dậy ghì lấy Ngải Đông Đông, ngực gã còn phập phồng mãnh liệt, gã ôm đầu nó dịu dàng vuốt ve mớ tóc nó, Ngải Đông Đông ngẩng lên nhìn gã chằm chằm, chất lỏng trắng đục chảy dài trên má nó trông khêu gợi không nói nên lời. Ngải Đông Đông nói: “Ba nuôi ơi, ba có muốn xem đằng sau con thế nào không?”

Rồi không đợi gã trả lời Ngải Đông Đông đã nằm ngửa ra, hai tay gối sau đầu, đỏ mặt giạng hai chân, bên dưới cái vật đã cương phân nửa là cái lỗ kín đáo chưa một ai đụng chạm đến, màu nó rất nhạt, xung quanh lún phún mấy cọng lông tơ mềm mại.

Chu Cương đưa ngón tay run rẩy ấn ấn quanh cái lỗ quý giá, đầu ngón tay gã khẽ nhấn vào trong rồi gã nói bằng giọng khàn khàn: “Nhỏ thế này.”

Nhỏ, nhưng hết sức cám dỗ, những nếp thịt xinh xinh dường như biết thẹn thùng hơn nhiều chủ nhân chúng, chúng đang ngượng ngùng thít lại dưới ánh mắt nóng bỏng của gã. Ngải Đông Đông khẽ thở dốc: Ba… cái đó của ba lớn như vậy… ba nhét vào nó lại to ra…”

Chu Cương phát đánh “đét” một cái vào quả mông trắng nõn của thằng bé. Ngải Đông Đông giật bắn mình, mông nó đã ịn một vết tay đỏ rực, gã còn nạt: “Im!”

Ngải Đông Đông rầm rì phản kháng, cơ bắp trên người nó đã hơi căng thẳng, Chu Cương thì mân mê xoa nắn từ vùng đáy chậu xuống đến bắp đùi nó, gã cảm thấy thân thể Ngải Đông Đông sao mà mịn màng như tơ lụa, làn da phụ nữ với gã cũng không thể trơn láng đến thế.

Bất chợt Ngải Đông Đông run bắn người, nó ré lên: “Ba nuôi ơi, đau…”

“Đau phải chịu!” ngón tay Chu Cương đã dấn vào trong, Ngải Đông Đông run bần bật, cắn chặt mép chăn.

Nhưng cái lỗ bé nhỏ chưa từng được khai phá của Ngải Đông Đông vẫn chặt khít, mặt nó đã đỏ như máu, toàn thân nó càng run dữ hơn. Chu Cương nắn bóp vuốt ve cánh mông nó, trán gã cũng lấm tấm mồ hôi.

Thế này không được, một ngón tay vào còn khó thì cái thứ dưới háng gã làm sao có cửa. Chu Cương vuốt mặt, mắt gã vằn tơ máu. Ngải Đông Đông như cảm nhận được gì đó, cái lỗ nhỏ của nó se sẽ co rút lại, những biến động tinh tế ấy làm sao qua được mắt Chu Cương, gã dùng hai tay banh mở hai cánh mông nó ra để lối vào càng được phô bày trước mắt gã.

Trách nào có người dùng từ bông cúc để hình dung nơi này, những nếp gấp tạo thành cái nụ tròn nho nhỏ đúng là giống nhụy hoa thật. Chu Cương nhìn đăm đăm hồi lâu rồi thình lình gã chúi mặt vào nơi ấy.

Ngải Đông Đông kinh hoàng, nó chỉ cảm thấy khe mông mình nóng rực như áp phải mặt Chu Cương, toàn thân nó ngứa ran, nó lắp bắp ré lên: “Đừng… đừng… á…”

Đầu lưỡi Chu Cương đã quét khắp khe mông nó, rà qua cái lỗ đóng khít của nó, liếm ướt cả những cọng lông mỏng manh xung quanh. Ngải Đông Đông muốn vùng thoát khỏi thứ cảm giác quái đản này nhưng bàn tay to lớn của Chu Cương ghìm trên thắt lưng nó, nó chỉ có thể vặn vẹo vật mình tại chỗ. Cái sự giãy giụa như rắn của nó càng làm Chu Cương bị kích thích dữ dội, gã hăng say liếm mút, thậm chí còn cố tình làm vang lên những tiếng lép nhép đầy nhục dục.

Thế này hoàn toàn vượt quá khả năng chịu đựng của Ngải Đông Đông, nó rú lên một tiếng rồi bắn phụt ra chăn.

Phát tiết xong Ngải Đông Đông bớt kích động hơn nhiều, bây giờ Chu Cương mới được tập trung thưởng thức nó. Ngải Đông Đông khóc không ra nước mắt, cuối cùng thì nó cũng không thoát được. Mũi miệng Chu Cương vùi giữa hai cánh mông nó, gã liếm say sưa như đói khát cùng cực. Đầu lưỡi trơn tuột như có mắt dễ dàng khơi gợi dục vọng trong Ngải Đông Đông lần nữa, làm nó lại bắt đầu vặn vẹo thắt lưng.

Chu Cương liếm ngược từ đáy chậu lên túi tinh, gã mút mát hồi lâu rồi mới thòm thèm chặc lưỡi: “Đoán xem chỗ này của con mùi vị thế nào?”

Ngải Đông Đông ngượng chín cả người, răng nó va vào nhau lập cập, sự táo tợn ban nãy dùng để khiêu khích Chu Cương đã biến đâu mất sạch. Nó không ngờ Chu Cương ngày thường vẫn ra vẻ đàng hoàng đứng đắn với nó vừa lên giường đã nỡ chiêu đãi nó một chầu mặn chát như vậy. Vậy mới nói tay mơ vĩnh viễn không thể so găng với dân chuyên nghiệp. Ngải Đông Đông chỉ dám tưởng tượng viển vông còn Chu Cương sẵn sàng làm đến nơi đến chốn.

Cái vật khổng lồ dưới háng gã lúc này đã hùng vĩ khủng khiếp, quy đầu to phát sợ đang cà cà khe mông thằng bé. Ngải Đông Đông dù kích động lắm rồi nhưng nó bắt đầu thấy sợ, nó sợ thật sự, nó nhận ra lần này nó mơi quá trớn mất rồi.

Hai tay Chu Cương lại banh mông nó ra, thằng em gã hung tợn dằn nơi cửa vào, cố lắm mới tiến vào được nửa cái đầu bóng láng. Trước mắt là giai đoạn khó khăn nhất, Ngải Đông Đông không chịu được run lên từng chặp, miệng nó rầm rì như mê sảng, chắc chỉ một giây nữa là nó òa lên khóc vì đau. Chu Cương vào rất chậm, hai chân Ngải Đông Đông giơ lên mỏi nhừ mà riêng cái quy đầu còn chưa vào hết.

“Đau lắm hả?” Chu Cương hổn hển hỏi.

Mặt Ngải Đông Đông đã tái xanh, nhưng nó vẫn hùng hồn ôm bom nói cứng: “Ba… ba vào đi… đừng, ấy đừng động… A!”

Nửa thân trên nó lại giật bắn lên, cổ nó cũng mơ hồ lộ ra gân xanh, nó oằn mình lơ lửng một hồi lâu rồi thả vật xuống hai tay Chu Cương.

Toàn thân Chu Cương cũng khẽ run, gã ghì lấy nó, cố nhịn không nắc tới, vừa siết chặt nó gã vừa thở hổn hển: “Thả lỏng ra…”

Nhưng càng nói thế Ngải Đông Đông lại càng thít chặt lại, nó cũng muốn lỏng ra lắm nhưng mà… nhưng mà…

“A, không, không được đâu… con không chịu được, ba nuôi, ba… ba rút ra đi, ba…” bụng dưới nó dường như gồ lên một cục, không biết là ảo giác của nó hay Chu Cương thực sự vĩ đại đến thế. Chỉ biết cảm giác này làm nó mê muội, mắt nó hoa lên, mồ hôi vã từng hột trên mặt nó lại bị Chu Cương nâng niu nuốt lấy. Tay Chu Cương lần lên bóp đầu ti nó khiến nó càng bị kích thích mãnh liệt, chiêu này hóa ra lại rất hữu hiệu. Toàn thân nó nơi ấy là nhạy cảm nhất, Chu Cương chỉ cần sờ vào là nó đã sướng run cả người, mà thần kỳ nhất là lúc này nó bắt đầu cảm thấy mạch đập của Chu Cương hối hả trong cơ thể nó, nong căng từng milimet nơi sâu kín của nó. Nó có thể dùng cơ thể mình để vẽ viền lại cả cái quy đầu khổng lồ lẫn những đường gân xanh vằn vện bên dưới.

Mồ hôi trên người Chu Cương cũng mướt mát chẳng kém gì Ngải Đông Đông, trán gã đọng những giọt to như hột sỏi, khoái cảm mà gã đang nếm trải thực sự phải gọi là kinh dị, làm tình không biết bao nhiêu lần nhưng gã không hề biết thì ra con người ta có thể sung sướng đến thế. Sướng như thể hàng chục dòng điện rần rật chạy lan đến từng mạch máu, cái lỗ nhỏ bé khít khao ấy tham lam vây bọc lấy gã, sượng sùng mút chặt gã, tắm gã trong lửa tình.

Trong cơn mê muội Ngải Đông Đông dường như không còn đau đớn nữa, trái lại niềm vui sướng của sự giao hợp tràn đầy nội tâm nó, nó mở to cặp mắt mờ sương nhìn Chu Cương, rồi thình lình nó cắn răng thít cơ mông lại.

Chu Cương rên lên, mặt gã đỏ bừng, rồi gã hùng hổ nắc tới.

Chu Cương nắc hùng hục, Ngải Đông Đông rên rỉ càng đê mê, tiếng rên của nó vừa như đau đớn vừa như sướng khoái, hơi thở nó đẫm vị dục tình ẩm ướt nóng bỏng. Chu Cương càng đánh càng hăng, gã liếm cái gáy đỏ lựng của Ngải Đông Đông, thắt lưng gã dồn dập như máy, cái mông tráng kiện tràn đầy sức mạnh vô biên của một con đực đang hứng tình. Mỗi nhịp thúc tới đều phô bày trọn vẹn đường cong tuyệt đẹp, Ngải Đông Đông vít cổ Chu Cương, mắt nó chiêm ngưỡng cơ thể gã, máu nó sôi trào.

Chu Cương đang đụ nó, đang điên cuồng gầm thét bên trong nó, ý nghĩ ấy càng làm Ngải Đông Đông phóng túng hơn, nó ré lên: “Ba nuôi, đụ con đi, đụ con mạnh vào…”

Nó nói không được trọn câu mà sao cái giọng ấy nghe không hề giống nó vậy, làm sao nó có thể van lơn dâm đãng đến thế?

Chu Cương thì chết mê cái giọng ấy của nó, gã thúc tới mãnh liệt hơn, thình lình gã chạm đến một điểm nào đó làm Ngải Đông Đông nhũn ra như bún. Chu Cương lập tức cúi xuống hôn hít nó, hai cái lưỡi quện vào nhau sản sinh xúc cảm không nói nên lời, nếu bên dưới quấn quýt là khởi nguồn khoái cảm thì môi lưỡi vấn vương chính là tột đỉnh của linh hồn.

Sự bình yên vô hạn trong tâm khảm đan xen với sướng khoái thể chất dồn dập khiến cả hai hoàn toàn mê đắm. Toàn thân Ngải Đông Đông căng thẳng, cái vật khổng lồ sung huyết lấp đầy bên trong nó, phía sau nó hoàn toàn không kịp co rút đã lại bị nong ra. Túi tinh vỗ đỏ rực hai cánh mông nó như chỉ muốn chen cả vào theo.

Nước miếng Ngải Đông Đông không khống chế được nhễu ra bên khóe miệng, Chu Cương quá dũng mãnh, gã làm nó không kịp thở, cả thể lực hay bất cứ mặt nào khác gã đều vượt trội so với nó. Chu Cương là con sư tử hùng dũng đang giằng xé miếng mồi ngon, gã đè nghiến nó dưới tấm thân cường tráng của gã, cặp mắt gã long lên rừng rực niềm khát khao không che giấu.

Ngải Đông Đông cứ thế bị đụ bắn tinh.

Bụng dưới nó co thắt từng cơn, Chu Cương càng thở hồng hộc ra sức nắc tới tấp, hai tay gã ghìm hông nó thúc như điên dại, cuối cùng Chu Cương gồng cứng cơ mông, toàn thân gã giật giật bắn phụt liền mấy đợt: “Á… A… Sít…”

Toàn bộ bắn vào trong Ngải Đông Đông, không chừa một giọt. Ngải Đông Đông giật tưng tưng như phải bỏng, Chu Cương thực sự điên cuồng như một con dã thú bị vây nhốt quá lâu.

Hôm nay gã mới biết được tình dục có thể vượt xa mọi ranh giới đến thế, hôm nay gã đã thực sự được nếm trải cái khoái cảm mà bao kẻ khác đắm say. Chu Cương thở dốc một hồi rồi bắt đầu trở dậy rời khỏi thân thể Ngải Đông Đông. “A, đừng, từ từ đã…” Ngải Đông Đông ngăn lại không kịp, nó nghe “bóc” một tiếng, và đống dịch bên trong nó ộc ra.

Tinh dịch chảy nhễu xuống chăn, cái lỗ đỏ tấy giờ đã như tê dại chưa thể co khít lại được, dịch trắng đục trào ra hòa cùng tơ máu thành dòng giữa khe mông thằng bé.

Cuối cùng vẫn bị thương một chút, không hiểu là nứt bên ngoài hay xước bên trong vì ma sát quá mạnh. Chu Cương giật một nắm giấy vệ sinh chùi thằng em vẫn cương phân nửa, bên trên ướt sũng còn dây ít máu, đó là bằng chứng hùng hồn rằng gã là người đầu tiên của Ngải Đông Đông.

Đoạn gã nằm vật xuống giường, quơ tay kéo Ngải Đông Đông vào lòng. Bấy giờ cặp mắt Ngải Đông Đông đang mở lớn nhưng còn dại đi vì sóng tình cuồng nhiệt chưa tan, Chu Cương ghì lấy nó, hôn môi nó, hôn má nó rồi say sưa hôn xuống cổ nó, ngực nó, cả bụng nó rồi bắp đùi và xuống tận từng đầu ngón chân nó.

Gã mê mải hôn khắp người Ngải Đông Đông, hơi thở gã vẫn dồn dập nóng bỏng, Ngải Đông Đông được âu yếm mà thấy lòng lâng lâng như dập dờn nơi cõi mộng, toàn thân nó tràn ngập cảm giác khoan khoái dễ chịu sau cao trào tình ái. Chu Cương thực sự biết hầu hạ nâng niu nó.

Yêu đã là một cái gì quá tươi đẹp mà tình dục lại càng khiến nó trở nên say đắm hơn. Ngải Đông Đông cọ cọ mình trên đùi Chu Cương, lớp lông quăn quăn của gã ve vuốt làn da nó làm nó khẽ run rẩy.

Chu Cương bật cười, hôn hôn môi nó: “Đ.m sướng vãi!” gã thở dài khoan khoái rồi lại say sưa hôn Ngải Đông Đông.

“Ba phải chịu trách nhiệm với con đấy.” Ngải Đông Đông rì rầm.

“Chịu chứ, chịu cả đời.”

Ngải Đông Đông bật cười, bảo: “Mới nãy ba sướng lắm đúng không?” rồi không đợi Chu Cương trả lời nó đã cười gian: “Ba không biết đâu, lúc đó á, chậc chậc, mặt ba đỏ chót, gân nổi vằn vện luôn. Con biết chắc chắn ba phải sướng cực kỳ.”

Lúc ấy Chu Cương còn bụng dạ nào mà để ý đến mặt mũi, gã đã phát cuồng thực sự, chỉ nghĩ làm sao đụ chết ngất báu vật này rồi mình chết cùng nó cũng xong. Đàn ông đang say men tình ai chẳng xấu xí, dục vọng nguyên thủy luôn có sức hấp dẫn chí mạng bởi đó là lòng yêu trần trụi thuần khiết nhất trên đời.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *